Có những đêm ở Saudi Pro League, người ta không nhìn trận đấu bằng ánh mắt của kẻ đi tìm pháo hoa, mà bằng tâm thế của người ngồi canh bếp lửa: chỉ cần một tàn than rơi sai chỗ là cả căn nhà cháy. 21h50 ngày 25/12/2025, Al-Feiha tiếp Al-Hazm trong cái nắng ấm 15–16℃—một thứ thời tiết tưởng như dễ chịu, nhưng lại rất “lừa”: càng dễ chịu, càng khiến các đội bóng… dễ nôn nóng, dễ ham tấn công, và dễ hở sườn.
Bởi đây là trận đấu của hai đội đang đứng sát nhau trong nhóm giữa – dưới, nơi mỗi điểm đều có mùi sinh tồn. Al-Feiha hiện đứng hạng 10: sau 9 trận, họ thắng 3, hòa 2, thua 4; ghi 11 bàn, thủng 13 bàn, có 11 điểm. Al-Hazm đứng hạng 12: cũng sau 9 trận, họ thắng 2, hòa 3, thua 4; ghi 8 bàn, thủng 14 bàn, có 9 điểm. Chênh lệch không lớn, nhưng đủ để biến trận này thành một bài kiểm tra tâm lý: ai giữ bình tĩnh tốt hơn, người đó có cơ hội bước ra khỏi vòng xoáy.
Và điều khiến trận này đáng xem là một nghịch lý rất Saudi Pro League: dàn cầu thủ “có tiếng” đôi khi xuất hiện ở những đội không được gọi là ông lớn. Al-Feiha có Chris Smalling—một trung vệ từng sống qua những trận cầu khốc liệt ở châu Âu. Họ có Yassine Benzia—một cái chân trái mềm nhưng sắc. Họ có Fashion Sakala—mẫu tiền đạo chỉ cần một nhịp bứt tốc là có thể làm sân vận động đổi giọng. Phía Al-Hazm cũng chẳng kém chất “đời”: Omar Al-Somah—tay săn bàn giàu kinh nghiệm, kiểu trung phong càng bị nghi ngờ càng dễ ghi bàn; Bruno Varela trong khung gỗ, và Fabio Martins trên biên—một người biết cách biến những pha bóng tưởng như vô thưởng vô phạt thành cơ hội.
Bối cảnh và phong độ: cùng lắc lư, nhưng mỗi đội lắc theo một kiểu
Al-Feiha là đội bóng có hai mặt rõ rệt: khi đá tốt, họ biết cách giật lại nhịp và phản công rất khó chịu; khi đá dở, họ thủng lưới theo kiểu “vỡ mạch”, đặc biệt trước các đối thủ có tốc độ. Chuỗi 10 trận gần nhất của họ cho thấy sự lên xuống ấy rõ ràng: thua Al-Ettifaq 2-3, thắng Al-Akhdoud 2-0, thua Al-Nassr 1-2, thua Al-Taawon 1-2, hòa Al Ittihad 1-1, thắng Al-Najma 2-1, hòa Al-Zlfe 0-0 (cúp), hòa Al-Shabab 0-0, thua Al Khaleej 0-3, thắng Al-Fateh 2-1. Tức là có đủ mọi hương vị: thắng – hòa – thua đan xen, không có cảm giác “trơn tru” dài ngày.
Nhưng nếu bóc riêng lớp “sân nhà” thì Al-Feiha lại mang dáng dấp của đội biết tự giữ mình. Sau 4 trận sân nhà ở giải, họ thắng 1, hòa 2, thua 1; ghi 4 bàn và chỉ thủng 3. Nghĩa là trên sân nhà, họ thường đá cẩn trọng hơn, ưu tiên giữ cấu trúc và hạn chế rủi ro.

Al-Hazm lại là đội rất lạ: sân nhà của họ khá chật vật, nhưng sân khách lại là nơi họ kiếm điểm đều hơn. Sau 5 trận sân khách, Al-Hazm thắng 2, hòa 2, thua 1; ghi 7 bàn và thủng 6—một thống kê cho thấy họ biết cách đá “thực dụng lưu động”: khi đi xa, họ không ngại chơi thấp, không ngại nhường bóng, chỉ cần có khoảng trống cho một hai đường phản công là đủ.
Nhìn 10 trận gần nhất của Al-Hazm, bạn sẽ thấy một đội vừa biết vùng lên, vừa dễ tổn thương nếu bị ép liên tục: thắng Al Kholood 2-1, thua Al Khaleej 1-4, hòa Al-Ettifaq 2-2, thua Al-Qadasiya 1-3 (cúp), thua Al-Nassr 0-2, thắng Al-Akhdoud 2-1, thua Al Ahli 0-2, thắng Al-Suqoor 2-1 (cúp), hòa Al-Fateh 0-0, thua Al-Shabab 0-1. Điểm đáng chú ý: họ có thể thắng những trận cần sự lì, nhưng khi gặp đội ép nhịp mạnh, Al-Hazm rất dễ bị kéo vào thế phải phòng ngự dài hơi—và đó là lúc sai lầm dễ xuất hiện.
Lịch sử đối đầu: cặp đấu có thói quen “đổi đòn” và không thiếu bàn
Nếu chỉ nhìn vào những lần gặp nhau gần đây, đây không phải cặp đấu của sự đơn điệu. Hai đội từng có những trận rất “mở khóa” như Al-Hazm thua Al-Feiha 1-3, hoặc Al-Hazm thắng Al-Feiha 3-1. Nhưng cũng có những lần hai bên khóa chặt nhau đến mức 0-0. Điều ấy nói lên một điều quan trọng: tính chất trận đấu phụ thuộc mạnh vào bàn thắng sớm. Nếu có bàn sớm, trận dễ bung ra. Nếu hiệp một trôi qua mà không có biến, nó sẽ biến thành cuộc chiến thần kinh—ai chớp cơ hội tốt hơn thì ăn.
Nhân sự và điểm tựa: Smalling – Benzia – Sakala đối đầu Al-Somah
Al-Feiha bước ra với bộ khung đáng tin ở trục dọc: Orlando Mosquera trong khung thành; phía trước là Chris Smalling đá cặp cùng Mikel Villanueva. Tuyến giữa có Alfa Semedo (đóng vai “máy quét”), Nawaf Al-Harthi và Yassine Benzia để xoay nhịp. Phía trên, họ có Jason ở biên, Silvere Ganvoula làm điểm tựa, và Fashion Sakala như mũi dao tốc độ.
Nếu Al-Feiha muốn thắng, họ cần Benzia chơi đúng phong độ—vì trong những trận “ngang cơ”, người biết chuyền đường quyết định thường là người định đoạt. Và họ cần Sakala nhận bóng trong tư thế đối mặt, thay vì nhận bóng quay lưng. Sakala nguy hiểm nhất khi anh có khoảng trống chạy vào sau lưng hậu vệ.
Al-Hazm lại trông vào hai điểm tựa rất “cổ điển”: Bruno Varela trong khung gỗ và Omar Al-Somah trên hàng công. Với một trung phong như Al-Somah, Al-Hazm không cần tấn công quá nhiều: họ chỉ cần đưa bóng vào khu vực nguy hiểm đủ chuẩn, phần còn lại Al-Somah tự lo bằng chọn vị trí và cảm giác ghi bàn. Hai cánh với Fabio Martins và Elias Mokwana có thể là nguồn cung cấp những quả tạt, những pha căng ngang, hoặc những tình huống kéo giãn để mở hành lang cho tuyến hai.
Chiến thuật và kịch bản: trận đấu của hai “cái bẫy”
Al-Feiha nhiều khả năng sẽ nhập cuộc bằng việc cầm bóng chắc hơn, dùng Semedo làm điểm tựa phòng ngự từ xa, và để Benzia nhận bóng ở khe giữa tuyến tiền vệ – hậu vệ của Al-Hazm. Khi Benzia có khoảng trống, Al-Feiha sẽ có hai hướng tấn công rõ rệt: chọc khe cho Sakala bứt tốc, hoặc đưa ra biên cho Jason rồi căng vào cho Ganvoula/ S akala băng cắt.
Nhưng Al-Feiha cũng có “cái bẫy” của chính mình: nếu họ dâng biên quá cao và mất bóng ở trung lộ, Al-Hazm sẽ phản công rất nhanh bằng đường chuyền sớm hướng đến Al-Somah hoặc đẩy ra cánh cho Fabio Martins. Một đội đá sân khách tốt như Al-Hazm thường sống nhờ những cú phản đòn kiểu đó.
Al-Hazm, về phần mình, nhiều khả năng sẽ chơi khối trung bình thấp, ưu tiên khóa khu vực Benzia hoạt động. Họ chấp nhận để Al-Feiha đưa bóng ra biên, rồi phòng ngự theo “vòng cung” trước vòng cấm, chờ thời điểm cướp bóng và phản công. Cách đánh này đặc biệt hiệu quả khi đối thủ sốt ruột. Và với một trận đấu mà cả hai đều đang cần điểm để thoát khỏi vùng nguy hiểm, sự sốt ruột luôn rình rập.
Điểm nóng của trận sẽ nằm ở hai khu vực:
Trục giữa
Nếu Semedo và Benzia thắng được cuộc chiến tuyến giữa, Al-Feiha sẽ có nhiều nhịp lên bóng sạch. Nếu Al-Hazm khóa được Benzia và buộc Al-Feiha đánh biên đơn điệu, thế trận sẽ chậm lại và dần nghiêng sang kiểu “chờ sai lầm”.
Không chiến và bóng hai
Smalling đối đầu Al-Somah là câu chuyện riêng của trận. Một người là trung vệ quen những cú đánh đầu giải vây; một người là trung phong sống bằng va chạm và cảm giác “đánh hơi”. Những pha bóng chết, những quả tạt, những tình huống bóng hai bật ra sẽ có giá trị như vàng.
Yếu tố tâm lý: ai chịu áp lực tốt hơn?
Al-Feiha đang có lợi thế mong manh về điểm số và đá sân nhà. Thứ lợi thế ấy đôi khi là dao hai lưỡi: khán giả kỳ vọng, cầu thủ dễ muốn “ăn nhanh” để yên tâm. Trong khi đó, Al-Hazm đá sân khách với tâm thế thực dụng: hòa cũng có thể là điểm quý, thắng thì càng thơm. Tâm thế ấy giúp họ dễ đá “lì” hơn.

Một chi tiết đáng lưu ý: Al-Feiha có thông tin chấn thương ở hàng thủ với Mokher Al-Rashidi. Dù không phải lúc nào cũng đá chính trong bộ khung đang được niêm yết, việc thiếu một lựa chọn phòng ngự vẫn ảnh hưởng đến chiều sâu và cách xoay tua, nhất là khi trận đấu bước vào 20 phút cuối—giai đoạn mà chỉ một khoảnh khắc mất tập trung cũng đủ đổi màu.
Dự đoán: thế trận chặt vừa đủ, và Al-Feiha nhỉnh hơn nhờ chất lượng “trục dọc”
Tôi không tin đây là trận có nhịp điên. Hai đội đều thủng lưới tương đối nhiều ở giai đoạn đầu mùa (Al-Feiha thủng 13 sau 9 trận, Al-Hazm thủng 14 sau 9 trận), nhưng kiểu thủng lưới của họ thường đến khi bị kéo vào thế phải rượt đuổi. Nếu trận này đi đúng kịch bản “cân não”, nó sẽ chặt hơn mọi người tưởng.
Al-Feiha có lợi thế sân nhà và sở hữu những mũi nhọn đủ sắc để tạo ra bàn thắng từ một pha bóng đúng ý: Benzia mở khóa, Sakala bứt tốc, hoặc Smalling chiến thắng ở bóng chết. Al-Hazm có Al-Somah, nghĩa là họ luôn có cửa ghi bàn, nhưng để họ kiểm soát trận đấu như ý muốn trên sân khách thì không dễ.
Dự đoán tỷ số: Al-Feiha 2-1 Al-Hazm
Kịch bản dễ gặp nhất: Al-Feiha mở tỷ số, Al-Hazm gỡ nhờ một khoảnh khắc của Al-Somah, rồi trận được định đoạt bởi một pha bóng chết hoặc một tình huống chuyển trạng thái nhanh ở nửa cuối hiệp hai

